Bốn mươi lăm

Bốn mươi lăm

Bốn mươi lăm

chúc mừng sinh nhật tuổi 45

1.

Sinh nhật tuổi 45 trôi qua thật nhẹ: bắt đầu bằng lời chúc của thằng nhóc ráng thức chờ đến khi đồng hồ gõ sang ngày mới để nói câu “Happy Birthday mẹ” và kết thúc bằng chén chè trôi nước chỉ vỏn vẹn vài viên nấu cho chính mình.

Quà duy nhất được tặng 🙂
Quà duy nhất tự tặng 🙂

Dẫu biết mình cũng hơi lập dị, khi tự tắt đi chuyện hiển thị ngày sinh nhật để FB nhắc mọi người vào gửi lời chúc cho mình, hehehe, thật ra là vì lười, người ta chúc mà mình không cám ơn thì mất lịch sự, mà đi cám ơn từng người thì… hehehehe, làm biếng chảy thây 🙂

Thôi, cứ để cho một ngày yên ả, dăm ba người nhớ, gửi 1 câu “happy birthday” cũng được dăm ba lần tự mỉm cười, vậy là đủ. Cười nhiều nhăn da 🙂

Thật khó mà nghĩ có lúc mình cũng được tuổi này, hehehe. Bởi ngày xưa đi học, cứ nhìn thầy cô ngoài 40 là thấy cả một trời… già xa cách. Vậy mà ngó qua nhìn lại mình cũng lết tới đó lúc nào không hay 🙂

45 tuổi, tròn nửa đời người. Tui xác định như vậy, sẽ không sống dài hơn 🙂 Bắt đầu biết nghĩ về mình. Thực sự phải tập buông bỏ những gì ngoài tầm tay với, khi mình đã cố gắng và dốc sức trọn vẹn. Thực hành như lời một cô bạn tâm sự “Ai cũng có 24 giờ mỗi ngày. Hãy dành thời gian đó cho những gì có ích cho mình, cho người. Tại sao lại phải phí phạm thì giờ vào những thứ vô bổ, những điều vô vọng?”

45 tuổi, già đi nửa đời người. Tập sống vui vẻ hơn. Tập nhìn mọi thứ nhẹ nhàng, thanh thản hơn. Bớt hằn hộc, tức giận. Bớt ca cẩm, thở than. Và cũng bớt tin người hơn 🙂

45, bắt đầu một chặng mới cho tuổi… trung niên 🙂

2.

Bài thơ đọc được trong ngày sinh nhật 45, không biết có phải của tác giả Lê Việt Hà hay không, chỉ biết phần nào mình thấy mình trong đó.

Đàn bà ngoài 40

Ngoài 40, đàn bà khóc, đàn bà cười

Rất nhiều khi không giống như cảm xúc

Có đôi lúc lòng tái tê, buồn bực

Nhưng miệng thì vẫn nở nụ cười tươi

Đàn bà ngoài 40 cũng bớt nghĩ cho người

Mà biết phải lo cho mình trước đã

Dù cuộc sống có muôn phần nghiệt ngã

Khóc chán rồi, dũng cảm đối mặt thôi.

Gần 50 rồi đấy nhé, đàn bà ơi

Da chẳng mịn giống như thời thiếu nữ

Dáng chẳng còn mảnh mai, cong cong nữa

Nhưng rất mặn mà, đằm thắm tuổi trung niên

Vẫn giữ gìn cho mọi thứ bình yên

Không còn trẻ để nghĩ thua nghĩ được

Không còn khỏe, thôi từ từ mà bước

Nhưng chẳng quên mình đang sống cho mình

Đàn bà ngoài 40 nhớ nhé, phải thật xinh

Chẳng cần hơn ai…

Chỉ cần hơn chính mình… thời còn trẻ!

3.

Bài hát tự dưng nghêu ngao trong ngày sinh nhật 45 là bài “Chiều Tây Đô” – có lẽ do vài ngày trước nhìn thấy hình cô bạn thời đại học ôm đàn hát bài này, để hôm nay cứ lẩm nhậm hát theo, mà nghe da diết đến thắt lòng

Mà nghe nhiều người hát, nhưng vẫn thấy thích Thanh Tuyền hát bài này. Bởi, trong cái thổn thức, đau đớn, còn có điều gì đó như dao cứa trong từng lời hát của cô.

Nhưng ở đây lại post phần trình diễn của Giao Linh 🙂

  1. Tui, tuổi 45.

This post was last modified on Tháng mười một 26, 2024 4:23 chiều